Hè
đã về, các bạn học sinh cũng đang náo nức chào đón những ngày nghỉ hè sôi động,và
mùa hè cũng là mùa của bể giảng năm học- mùa của sự tổng kết thành quả của một
năm học đầy cố gắng và căng thẳng trong học tập của học sinh.Nhiều gia đình đã
trao giải thưởng rất lớn cho các con có kết quả học tập xuất sắc để các con phấn
đấu hơn.
Tháng
5, các trường đã bắt đầu tổ chức buổi tổng kết năm học 2015-2016, và chưa bao
giờ ngành giáo dục lại khen nhiều tới vậy,đặc biệt là cấp tiểu học,hầu như học
sinh nào cũng được giấy khen.Vậyviệc đạt được giấy khen dễ dàng như thế có thực
sự tốt?học sinh có thật sự trân trọng và phấn đấu hơn trong năm học tiếp theo
không?
Trong
một bài viết này, cô giáo Đỗ Quyên đề cập tới giá trị của tờ giấy khen như sau:
Giấy
khen cho học sinh là sự ghi nhận, tuyên dương của nhà trường với kết quả học
tập của các em học sinh trong suốt năm học. Đó là món quà tinh thần vô cùng quý
giá mà bất kể phụ huynh và học sinh nào cũng khát khao đạt được.
Những
năm trước đây, khi nhận được tờ giấy khen ai cũng cảm thấy vô cùng vui mừng và
tự hào bởi những trong lớp cũng chỉ vài học sinh nhận được vinh dự ấy.
Những
tờ giấy khen đem về, được cha mẹ đóng khung, lồng kính treo trên tường, nhiều
gia đình còn đùa: “Bụng đói mà nhìn căn phòng tràn ngập giấy khen thế này cũng
thấy no rồi”.
Những
năm trở lại đây, giá trị tờ giấy khen đã giảm dần bởi cách khen thưởng
của nhà trường cũng có phần dễ dãi. Có những lớp, những trường, học sinh một lớp
nhận được giấy khen gần như tuyệt đối. Thế mới có chuyện nghe thì buồn cười
nhưng lại là sự thật rằng: “Ai không được nhận giấy khen mới là chuyện lạ”.
Giấy
khen không phản ánh đúng năng lực của học sinh
Thông
tư 30 về cách khen thưởng học sinh tiểu học cũng vô cùng mở. Có ba nội
dung để đánh giá việc khen thưởng là học tập, năng lực và phẩm chất.
Học
sinh đạt thành tích nổi trội trong ba nội dung đánh giá trên sẽ được bình chọn
vào danh sách khen thưởng. Số lượng học sinh được khen do hiệu trưởng quyết định.
Do vậy
không tránh khỏi một số trường quy định số lượng học sinh được khen cao ngất
ngưởng để chứng tỏ “danh hiệu” của mình, cũng như một số giáo viên thích cho lớp
mình có nhiều học sinh được khen thưởng để khẳng định mình dạy giỏi.
Vì
thế, cũng đã xảy ra tình trạng “loạn giấy khen” khi một lớp chỉ 30 học sinh
nhưng số em được nhận giấy khen đã lên tới hơn 20 em.Với học sinh trung học phổ
thông và trung học cơ sở dù việc xếp loại của các em căn cứ vào điểm số đạt được
nhưng khi cho điểm thầy cô không dám thẳng tay ghi điểm thấp cho những em không
chịu học bài, khi một số thầy cô dạy thêm mà luôn ra đề kiểm tra na ná những dạng
vừa cho các em ôn tập...
Rồi
những đợt kiểm tra cuối kì, những đề cương có sẵn khoanh vùng những kiến thức sẽ
thi. Những điểm số cao ngất ngưởng như thế, cũng chẳng thể phản ánh trung thực
lực học của học sinh.
Đã
có không ít phụ huynh thừa nhận: “Ở nhà dạy cho con thấy nó học còn chậm lắm, vậy
mà cuối năm cũng được giấy khen. Cầm tờ giấy khen con đem về mà buồn hơn vui vì
sợ con ỷ lại không chịu cố gắng học”.
Qua
câu chuyện Giấy khen mà cô giáo Đỗ Quyên chia sẻ , chúng ta thấy đây là căn bệnh
thành tích. Năm sau phải tốt hơn năm trước nên mới có hiện tượng giáo viên nhắm
mắt cho qua.100 học sinh tiên tiến và giỏi, xuất sắc không thể có học sinh
trung bình và lưu ban là điều đại kỵ. Ngày trước còn đi học mỗi lớp chỉ vài em
được tiên tiến, còn lại trung bình và một vài em lưu ban ở lại vì học lực không
đạt yêu cầu. Học sinh giỏi toàn trường được vài em và đã đạt học sinh tiên tiến
rất tự hào ở lớp, học sinh giỏi thì lại càng tự hào hơn vì được cả trường tuyên
dương đó là thành tích thực sự. Cầm tờ giấy khen là cả tự hào sung sướng giờ
thì nó như phiếu bé ngoan đi học là có chả có giá trị gì.
Lại
một lần nữa chúng ta nhìn lại nền giáo dục nước nhà – vẫn tồn tại “Bệnh thành
tích”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét