Rối loạn tăng
động giảm chú ý (tiếng Anh: Attention-deficit hyperactivity disorder-ADHD) là
một trong những rối loạn phát triển thường gặp ở trẻ em, đặc điểm chung của
ADHD là những hành vi hiếu động quá mức đi kèm sự suy giảm khả năng chú ý. Căn
bệnh gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến khả năng học tập của trẻ và gây khó khăn
trong mối quan hệ với mọi người xung quanh.
Người mắc bệnh
này thường không thể chú ý được lâu, không thể ngồi yên lâu và hay hành động
một cách bộc phát, thay đổi đột ngột tâm trạng và
biểu hiện cảm xúc thái quá, không tập trung, rối loạn phối hợp vận động, khó
khăn trong học tập, đứa trẻ vận động thường xuyên và không có mục đích. Trẻ bị
tăng động giảm chú ý có thể nói chuyện luyên thuyên không nghỉ, mà nội dung các
câu nói gây lo ngại do có quá nhiều tưởng tượng và quá ít logic.
Vì những tính
chất này, bệnh nhân thường hay bị la mắng đưa đến sự mặc cảm và có thể gây ra
nhiều trở ngại trong đường học vấn , trong việc làm cũng như trong những mối
liên hệ với người khác.
Làm gì khi trẻ bị tăng động giảm
chú ý?
Theo các chuyên gia y tế, để điều
trị bệnh, gia đình đóng vai trò thiết yếu. Cha mẹ nên hạn chế hành vi phát hoại
của trẻ đến mức có thể, giúp trẻ hiểu được giá trị của bản thân để chúng có thể
vượt qua những điều tiêu cực trong cuộc sống.
Để giúp trẻ đạt được sự kỷ luật tự
giác, những người chăm sóc trẻ đòi hỏi phải kiên nhẫn và yêu thương. Để hướng
trẻ, cha mẹ nên lập ra một danh sách những hành vi ưu tiên mà trẻ cần nên tránh
không làm, như đánh nhau hay không chịu thức dậy vào buổi sáng. Tuy nhiên, nếu
một vài hành vi mà bạn cảm thấy chấp nhận được, thì hãy cứ để cho trẻ thực hiện.
Hãy chia nhỏ công việc thành những
việc đơn giản hơn. Đặt ra thời gian giới hạn và phần thưởng khi hoàn tất mỗi
công việc. Hãy giúp trẻ ghi ra những công việc cần phải làm và kế hoạch để hoàn
tất chúng mỗi ngày. Dán những mẩu giấy nhỏ ghi công việc phải làm ở chỗ trẻ có
thể nhìn thấy được, chúng sẽ nhắc nhở trẻ. Bạn cũng nên khen trẻ khi chúng có
những hành vi tốt, và thường xuyên can ngăn những hành vi không đúng. Nên có
những luật lệ rõ ràng đối với trẻ, tuy nhiên có thể linh động.
Cần tạo cho trẻ một không khí yên
tĩnh trong nhà. Trong phòng của bé không ai cao giọng, không bật tivi và không
có ai quấy rầy. Cần thu dọn hết những gì làm con xao lãng. Khi đến giờ bé cần
đi ngủ, tất cả nên đi ra khỏi phòng, tắt đèn và giữ yên lặng. Trong phòng của
trẻ không nên có những màu sắc sặc sỡ - tốt hơn nên chọn màu trang nhã cho
tường và đồ gỗ. Đồ chơi nên chọn loại "không hung hăng".
Hội chứng quá hiếu động đòi hỏi sự
chữa trị tổng hợp. Cần bắt đầu từ việc vạch ra cách quan hệ đúng đắn của cha mẹ
và thày cô đối với trẻ, sao cho trẻ có cảm giác ấm cúng. Không bao giờ được làm
cho trẻ trở thành người bị xua đuổi khỏi tập thể - vì điều đó có khả năng kết
liễu hoàn toàn mọi nỗ lực, gây ra trong lòng trẻ hàng loạt mặc cảm và nỗi tức
giận, làm cho vấn đề nghiêm trọng hơn, và trong trường hợp cuối cùng càng làm
phát triển tính hung hăng và giận dữ.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét