Kỹ năng ứng xử của cha mẹ khi con lì bướng, chống đối

 

Trẻ trong lứa tuổi mầm non, tiểu học thường chưa biết điều chỉnh cảm xúc nên khi thích cái gì đó thường đòi cho bằng được hoặc chống đối, giận dữ, lầm li khi không đạt được mục đích. Tuy nhiên, con bướng lì, nói gì cũng không chịu nghe, càng mắng thì con càng phản kháng và ăn vạ hay thậm chí là chống đối lại.

Trẻ nhỏ bướng bỉnh, lì lợm có thể do nhiều nguyên nhân cả do khách quan lẫn chủ quan. Tuy nhiên, chủ yếu vẫn do các nguyên nhân sau:

Trong một số trường hợp, sự bướng bỉnh là cách để các bé dò xét cũng như khẳng định sự tự do khi làm hoặc không muốn làm điều gì đó.

Một số bé tỏ ra bướng bỉnh bởi chúng muốn được chú ý, quan tâm. Đối với những trường hợp này, cha mẹ nên làm thế nào để bé nhận thấy được tình yêu thương và quan tâm từ cha mẹ.

Ngoài ra, nguyên nhân của sự lì lợm, bướng bỉnh của các em cũng có thể xuất phát từ việc trẻ luôn bị bố mẹ ép buộc tham gia các hoạt động mà đối với bé không thú vị, không thu hút được sự quan tâm của bé. Lâu dần các em trở nên thờ ơ với những yêu cầu từ bố mẹ, đồng thời bé muốn bày tỏ thái độ chống đối của bản thân bằng cách im lặng, không phản ứng.

Hoặc có thể sự phớt lờ, sự ngang bướng đến từ việc bé đang phải đối mặt với hội chứng rối nhiễu tâm lý. Điều này bố mẹ cần đặc biệt lưu tâm.

Có rất nhiều cách để trẻ không còn ương bướng, cha mẹ có thể tham khảo một số phương pháp cụ thể như sau:

1. Đặt mình vào vị trí của con

Nếu con tỏ thái độ bướng bỉnh, không nghe lời, bạn đừng vội tức giận mà hãy đặt mình vào vị trí của con để xem xét nguyên nhân. Vì có nhiều vấn đề đối với cha mẹ đó là sự ngang bướng, nhưng đối với trẻ nhỏ thì đó là do cha mẹ không giữ lời hứa. Những lúc như thế, cha mẹ nên đặt mình vào vị trí của con và đừng quên gửi tới con một lời xin lỗi.



2. Đặt ra giới hạn

Hiểu được mong muốn của con là điều rất quan trọng. Nhưng không phải lúc nào bạn cũng nên đáp ứng trẻ vì đương nhiên sẽ có những yêu cầu không phù hợp. Trong trường hợp không đòi được thứ muốn có, trẻ sẽ bắt đầu la hét và tỏ ra bực bội, ăn vạ.

3. Uốn nắn từ từ

Sau khi cơn giận đã qua đi là lúc thích hợp để bạn giải thích kỹ càng những điểm sai cho con. Thỉnh thoảng, cũng nên để các bé tự làm theo ý thích của bản thân, không ép bé làm những điều bé không thích như tắt tivi trong lúc bé đang xem phim hoạt hình, ép bé phải ăn nhiều…

4. Hãy là “tảng băng”

Nếu bé vẫn tiếp tục không “nhượng bộ”, hãy áp dụng nguyên tắc “quá tam ba bận”, nghĩa là đặt mình ở vị trí của con để giải thích, khoảng 3 lần.

Nhớ ngồi ngang hàng với con, nói thật chậm và nghiêm để bé thấy tầm quan trọng của vấn đề. Sau 3 lần mà bé vẫn không chịu nghe, khóc lóc, dỗi hay ăn vạ, bạn nên chuyển sang biện pháp phớt lờ bằng cách tập trung vào việc mình đang làm và bỏ ngoài tai cơn lì lợm của bé.

Thời điểm này đòi hỏi cha mẹ thật sự kiên nhẫn vì khi ấy bé dễ lên cơn lá hét, ho hay khóc lóc đến cả giờ đồng hồ. Nếu thấy con ho không quá nghiêm trọng thì đừng rối lên, kẻo hỏng kế sách.

Trong trường hợp bé phớt lờ mọi yêu cầu, bạn có thể đặt bé ở phòng riêng và thoải mái khóc ăn vạ. Ban đầu, bé thường gào lên rất to khi mẹ vừa bước chân ra ngoài để thăm dò thái độ và lôi kéo sự quan tâm của bạn. Nếu bạn quay lại thì hỏng chuyện.

Ví dụ nếu bạn nhắc đến giờ đi ngủ mà bé vẫn ngồi bất động chơi ôtô và cố tình “không thèm” trả lời bạn, bạn thử mặc kệ bé. Nói với bé rằng cha mẹ sẽ đi ngủ trước, sau đó, bạn vờ tắt đèn, vào phòng, khép cửa lại, bé sẽ có cảm giác như “bị bỏ rơi” sẽ nhanh chóng chạy theo chân bạn.

Kiên nhẫn đợi vài phút cơn giận dữ cao trào của bé sẽ “xẹp” xuống, lúc này bạn có thể đánh lạc hướng bé bằng những việc bé thích để bé quên đi cơn giận dữ.

5. Tạo một bầu không khí yêu thương, tôn trọng

Hãy biến nhà bạn thành một nơi hạnh phúc, thoải mái. Tạo ra một bầu không khí có sự tôn trọng lẫn nhau, sự hiểu biết và tình cảm. Kỷ luật con bạn cũng rất cần thiết, nhưng hãy chắc chắn bạn làm điều đó một cách trìu mến chứ không phải theo cách: “Bố muốn còn làm điều này và con phải làm nó mà không được quyền tranh cãi”. Thay vào đó, hãy thuyết phục con bạn về tầm quan trọng của các quy tắc được đặt ra.

6. Sau tất cả, tuyệt đối không tranh luận gay gắt, quát mắng, đánh đòn thái quá

Đây là một quy tắc quan trọng để đối phó với một đứa trẻ bướng bỉnh. Khi con bạn bướng bỉnh hoặc tức giận, đó không phải là thời điểm thích hợp để tranh luận. Tốt hơn là làm điều đó khi con đã sẵn sàng lắng nghe. Quan sát con, cố gắng xác định điều gì khiến bé khó chịu và bình tĩnh kiểm soát tình hình.

Hơn thế, bé lì lợm phần nhiều do bản chất. Vì thế, những hành vi như mắng mỏ, đánh đập sẽ làm bé “chai sạn” hơn. Không những không sợ, bé sẽ càng ngày càng tỏ ra cứng đầu, khó bảo hơn. Còn nếu quan sát thấy bé có những biểu hiện lầm lì bất thường, chậm hoặc kém phản ứng với những yêu cầu của cha mẹ, bạn nên nhanh chóng đưa bé đi khám.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét